Рет қаралды 51,949
Đêm tân hôn, Hải không uống say, nhưng anh ngồi lặng một góc trên ban công, tay cầm bức ảnh của chị tôi. còn tôi nằm một mình trong căn phòng có bóng bay màu hồng và những cánh hoa đỏ rực rải thành một lớp dày trên giường cưới. Khuya thật khuya, Hải mới trở về phòng, anh nhìn tôi cất lời:
- Anh xin lỗi, anh không thể quên được cô ấy, nên....
- Em hiểu, anh không cần phải nói nữa - Tôi ngắt lời, cố nuốt giọt nước mắt đang chực trào ra khỏi mắt ngược lại vào tim - Bởi vậy, để tránh làm khó xử cho nhau, chúng ta mỗi người một phòng, trừ lúc có bố mẹ nhé.
- Cám ơn em. - Hải ngước nhìn tôi đầy cảm kích.
- Khuya rồi, anh về ngủ đi, em cũng mệt rồi.
***
Kỉ niệm ba năm ngày cưới, trong ánh nến lấp lánh, mượn hơi rượu, tôi lấy hết dũng khí mong muốn được trở thành một người vợ đúng nghĩa của Hải. Trái tim tôi thắt lại khi thấy Hải sững sờ rồi cúi đầu im lặng. Mãi một lúc sau, anh mới khẽ gật đầu, đôi mắt tối lại vẫn không giấu nổi nỗi bi thương. Vậy là sau ba năm, trong căn phòng tối đen như mực vì không một ngọn đèn nào được bật, tôi trở thành đàn bà. Sau đó, Hải rời khỏi căn phòng tối om mà không hề hay biết, trong bóng tối mịt mùng đen đặc, nước mắt tôi lặng lẽ rơi trên chiếc giường tân hôn mãi mới một lần được sử dụng.
***
Một tháng sau đó, tôi rớt nước mắt hạnh phúc khi que thử thai hiện lên hai vạch đỏ rực. Mơ ước về một gia đình hạnh phúc nhen nhóm trong tim, lòng tôi ngọt ngào khi nghĩ về tương lai với ngôi nhà và những đứa trẻ. Hi vọng anh sẽ quay lại nhìn tôi bùng lên mãnh liệt, nhưng nhanh chóng bị dập tắt.
Một người con gái khác xuất hiện, là khách hàng của công ty anh. Ánh nhìn dịu dàng, yêu thương chất chứa trong đôi mắt Hải khi nhìn cô ấy làm tôi đau muốn khóc. Tôi cay đắng thấy anh ít về nhà hơn, những cuộc điện thoại anh cũng không còn nghe trước mặt tôi nữa.
Không chịu nổi cảm giác anh đang xa dần khỏi cuộc đời mình, tôi bật dậy. Khoác vội chiếc áo khoác mỏng chạy đến công ty anh, mắt tôi nhòe đi khi thay anh Hải và cô gái ấy đang ôm nhau, vòng tay anh sao mà dịu dàng yêu thương đến lạ.
Tôi xoay lưng bỏ chạy, mọi mơ ước hi vọng tan vỡ thành từng mảnh vụn như chiếc cốc thủy tinh rơi xuống nền nhà. Tôi mặc kệ tiếng Hải gọi thất thanh từ phía sau, nghe nước mắt giăng kín tầm nhìn, rồi hụt chân ngã lăn xuống bậc cầu thang. Điều cuối cùng tôi nhìn thấy trước khi ngất đi là dòng máu đỏ thẫm chảy lan xuống gót chân, đỏ đến nhức mắt, đến ám ảnh.
***
Thì ra, thời gian có thể bào mòn mọi thứ, kể cả tình yêu sâu đậm của thời thanh xuân. Thì ra, yêu càng sâu, tổn thương lại càng đậm, tới khi trái tim vụn vỡ mới nhận ra thứ tình cảm tưởng lâu bền, nồng nhiệt ấy cũng có ngày chết lặng.
Tôi tự hỏi mình, có tha thứ cho Hải không, rồi tự trả lời. Có, tôi tha thứ cho anh, tha thứ cho bản thân đã từng ngốc nghếch, cố bám víu vào ảo vọng hạnh phúc. Mười năm đã trôi qua, những gì đã xảy ra không thể nào làm lại được, giống như những hạt cát trôi qua kẽ ngón tay, cho dù ta đã cố gắng níu giữ hết mình. Tôi cũng nhận ra, buông bỏ có khi lại làm ta thanh thản hơn là cố tình níu giữ những gì không thuộc về mình.
Xem thêm và nghe mp3 tại: bit.ly/blogradiomp3
Tác giả: Nguyễn Thị Loan
Giọng đọc: Hà Diễm, Sand
Thực hiện: Hằng Nga
Thiết kế: Hương Giang
--------------------------
📻 Blog Radio - Phát thanh xúc cảm của bạn!
👉 Subscribe: bit.ly/blogradiovn
Follow Blog Radio:
🌏 blogradio.vn
👍 / yeublogviet
👍 / yeublogradio
📷 / yeublogradio
Contact Blog Radio
📧 blogradio@vnnplus.vn
☎ (+84) 24 37725502, ext. 128
© Blog Radio - VNNPLUS; JSC. All rights reserved
✖ Do not copy or re-up.
👆 If you have any questions or complaints about copyright, please contact Blog Radio.
#blogradio #blogradiovn #yeublogradio #radio #radiotinhyeu #radiotruyen #truyenaudio #truyenngan #audiobook #podcast