Рет қаралды 37
Phần 31: Chân dung của sư tỷ ta, không phải kẻ nào cũng được phép vẽ.
Những điều Tiêu Ngọc Lâu vừa nói, Trần Cảnh đều đã nghĩ tới, hơn nữa hắn còn chắc chắn rằng chuyện lần này có liên quan tới Giang Lưu Vân, chưởng môn của Thiên La.
- Chuyến đi này, chúng ta đã phải vật lộn qua mấy lần sinh tử, làm sao cam lòng cứ như thế mù mịt không biết gì mà quay trở về? Hơn nữa, chúng ta cũng không biết làm sao để trở về.
Tiêu Ngọc Lâu lại khoan thai nói tiếp.
Đột nhiên, Trần Cảnh phát hiện ra rằng, muốn thuyết phục người khác thì chỉ cần bắt được mấu chốt của vấn đề, nắm lấy suy nghĩ trong lòng người là có thể dễ dàng thuyết phục được người khác. Bởi Vì khi Tiêu Ngọc Lâu nói xong, chính hắn cũng không có lí do gì để từ chối, Ngô Mông lại càng cười to, nói rằng những lời của Tiêu Ngọc Lâu rất hợp với tính khí gã.
Hư Linh không có lên tiếng. Thần Nữ Vu Sơn lại càng không mở miệng nói chuyện, chỉ đứng trên vách đá gật đầu với Trần Cảnh. Trên mặt nàng, từ đầu đến cuối đều mang một vẻ bi thương nhàn nhạt. Tuy nàng không tỏ thái độ, nhưng vẫn cùng đi với bọn họ từ đầu tới giờ, hiển nhiên là đã đồng ý với mấy lời này.
Nói là phân tích chuyện này, không bằng nói rằng bọn họ đang phân tích cho Trần Cảnh nghe, chờ hắn lựa chọn.Trần Cảnh nhìn về phía chân trời xa xôi, chính hắn cũng muốn biết xem rốt cuộc Thành Hoàng muốn làm cái gì.
- Diệp Thanh Tuyết là sư tỷ của ta, với pháp thuật của nàng, chắc chắn sẽ không có chuyện gì. Lúc này, không nhìn thấy nàng, hẳn là đang đi cùng Thành Hoàng. Tất nhiên ta phải qua đó nhìn xem.
Hắn nói xong mấy lời này, liền quay qua nhìn cái quạt giấy ở trong tay của Tiêu Ngọc Lâu, hai mắt híp lại cộng với cái hình tượng thiếu mất nửa bên xương đầu tạo ra một loại cảm giác hung ác, nói thêm:- Hơn nữa, chân dung của sư tỷ ta, không phải kẻ nào cũng được phép vẽ.
Một luồng sát khí lạnh như băng đột nhiên tràn ra từ trên người Trần Cảnh.