Рет қаралды 506
Lời bài hát:
Sương tan cây níu ánh trời, em đi làm rẫy
Hoa Pơ Lang như muốn nói gì, hương thơm vơi đầy
Mặt trời trên cao nguyên
Mặt trời trong tim em
Giấc mơ hiền.
Thư phương xa nối gió bốn mùa cho vơi nỗi nhớ
Qua bao khe bao suối cái bụng vẫn không hững hờ
Giờ này anh nơi đâu
Hải đảo hay thung sâu
Nỡ lòng nào anh khép con tim
Nỡ lòng nào anh khép con tim.
Xa thì anh gói cái hôn nồng nàn trong tim
Thương thì anh giấu cái hôn trong mỗi nụ cười
Qua đèo qua suối bước quân dồn trong đêm
Anh vẫn nhớ làng buôn
Anh vẫn nhớ hình em
Bát ngát niềm vui.
Em thơ cắp sách đến trường xôn xao ngày mới
Vui vui thay nắng ấm má hồng lung linh tuyệt vời
Ngày mùa trên cao nguyên
Ngày mùa trong tim em
Ước mơ gì.
T'rưng ngân xa như hoa nắng nở bình minh buổi sớm
Đôi tay non như muốn nói gì âm thanh cuộc đời
Lời đẹp anh trao em
Đàn này dâng tim em
Nỡ lòng nào anh trách con tim, nỡ lòng nào anh trách con tim.
Xa thì anh gói cái hôn nồng nàn trong tim....
(Hát đến hết như lời đã ghi ở phần trước)
Mời bạn nghe vui nha.
*/ Ps: Không thể nói gì về cậu cả yêu quý của tui, chỉ mượn ít dòng của nhạc sĩ Quốc Bảo viết về đồng nghiệp của mình trong một tạp chí Âm nhạc (hơn 30 năm trước):
"Mùa xuân 1983 công chúng biết đến một tên tuổi mới nhiều đột phá, giàu cảm xúc: Thảo Linh qua một ca khúc đầu tay của anh: Lá Thư Tây Nguyên.
Âm nhạc Tây Nguyên vốn giản dị nhưng lại dễ nhàm chán và trùng lắp nếu không đủ tay nghề "khai thác" nó. Nhưng Linh - chàng trai 21 tuổi năm ấy đã chọn được góc độ giao duyên rất "lắng", rất "mùi" của dân ca để dệt nên ca khúc mình.
...Linh tự đóng mình vào một thế giới riêng, ở đó anh tìm thấy vẻ lấp lánh đỉnh điểm của ngôn từ và anh cũng tìm thấy bản thể mình bốc cháy trong những trạng huống kiệt cùng nhất của cảm xúc .
Thảo Linh cô độc. Nỗi cô độc tự lựa chọn, vui sướng và an lành.
Ns.Quốc Bảo