Рет қаралды 65,621
Viết sách về người thật mình có nỗi khổ tâm. Là khi nghe tin họ ra đi. Mình luôn bị day dứt, mà không hiểu mình day dứt vì điều gì. Các nhân vật trong sách mình nhiều người khổ quá. Khổ tinh thần đã đành, tiền bạc cũng không có, bệnh tật nữa.
Hôm nay, “Người lái xe ôm trên phố Sài Gòn”.
Những dòng cuối trong bài viết về chú là những giọt nước mắt.
(Chú Võ Ngọc Ẩn. Người lái xe ôm trên phố Sài Gòn, trích "Tôi là con gái của cha tôi")
________________________________________________
♫ Subscribe - Ghi danh và theo dõi TDGS tại đây : bit.ly/3rjbWiw
Nhạc Lính Xưa: bit.ly/3NCbM29
Nhạc Trước 1975: bit.ly/41uUART
Số Đặc Biệt: bit.ly/3RMLY5U
Phóng Sự TDGS: bit.ly/3TubSwv
Góc Hoài Niệm: bit.ly/3RNjLvV
Sử Ca Thời Loạn: bit.ly/3tqVjXO
Nam Quấc Sử Lược bit.ly/3TUjWam
Tiếng Nhạc Xưa: bit.ly/48qPl8k
Nam Kỳ Võ Quán bit.ly/3RQ1FIA
Lá Thư Chiến Trường bit.ly/3Hb2cQn
Định Danh Xưa bit.ly/3NWoTLK
Cẩm Nang Du Lịch bit.ly/3tLF1sD
Tổng Kho Long Bình bit.ly/3vATxE2
Podcast bit.ly/3RTIHjZ
THEO DẤU GIÀY SÔ
♪ Email: hauluctdgs@gmail.com
♪ KZfaq: / lucfilms
♪ Facebook: / theodaugiayso
-----------------------------------------------------------------------------------------
#nhaclinh #nhactrutinh #nhacvang