Рет қаралды 63
Phần 72: Thanh Ngưu trong vườn rau
Đan Dương Tử và Đạo Tử Lâm Hiên một trước một sau, không nhanh không chậm ra khỏi kinh thành, đi tới vùng ngoại ô cách kinh thành hơn trăm dặm, lại thấy trên dòng Đồ Giang cuồn cuộn, hai tăng nhân một già một trẻ chính đang đạp sóng mà xuống. Đan Dương Tử và Đạo Tử Lâm Hiên dừng bước, đứng bên bờ sông chắp tay hướng về hai tăng nhân một già một trẻ kia: "Sư huynh."
Hai tăng nhân kia cũng liền vội vàng dừng lại trên mặt sông, chắp tay tạo thành chữ thập đáp lễ: "Sư huynh."
Lão tăng mày trắng, nói: "Sư huynh từ Thái học viện trở về à? Có thể chắn cửa trọn ba ngày hay không?"
Đan Dương Tử lắc đầu: "Không đầy ba ngày."
Lông mày lão tăng giật giật, hiển nhiên nội tâm cũng không bình tĩnh như vẻ bề ngoài, nói: "Thái học viện lại có khả năng như thế, có thể chống lại được Đạo Tử? Ta muốn cùng Phật tử đi một chuyến, không biết tình cảnh thế nào."
Đan Dương Tử khom người cáo từ, lão tăng kia cũng tự khom người, từng người rời đi.
Đan Dương Tử và Đạo Tử Lâm Hiên rời đi, từ Tế Tửu cho tới sĩ tử trong Thái học viện đều thở phào một hơi nhẹ nhõm, nhưng đến cùng là ai đánh bại Đạo Tử Lâm Hiên thì lại không có một ai có thể nói rõ.
Nói đến cũng kỳ, đánh bại Đạo Tử Lâm Hiên vốn là chuyện tốt, thế nhưng vị cao thủ kia lại không hề xưng danh hoặc lộ diện cho mọi người biết mình là ai, rất là quái lạ.