Рет қаралды 364
Em đón lấy làn gió, làn gió đêm thổi qua anh
Cảm nhận nỗi đau mà anh đã từng gánh
Cô đơn trong đêm ngước nhìn bầu trời
Nước mắt bỗng vỡ òa
Anh sống trong thời không em sống
Mà mỗi câu bảo trọng cũng không kịp nói
Càng nhớ nhung càng đau lòng
Anh cũng hiểu mà nhỉ
Hồi ức làm gì có phân biệt nặng nhẹ
Em cũng từng nghĩ sẽ kiên trì đến cùng
Anh từng vì em mà cảm động
Vì em mà rung động...
Em cũng thử chậm rãi chấp nhận
Thử quen với cuộc sống không có anh
Chỉ là bỗng dưng nhìn lên sao trời
Rồi lạc bước trong mơ....