Рет қаралды 7,102
1. Án lệ số 21 giải quyết được 02 vấn đề là xác định căn cứ phát sinh trách nhiệm bồi thường thiệt hại trong hợp đồng và hướng xác định thiệt hại được bồi thường. Về cơ bản, hướng giải quyết hai vấn đề này là chấp nhận được (ngoại trừ việc đề cập tới yếu tố lỗi).
2. Trong vụ việc tạo thành Án lệ, tài sản cho thuê làm phát sinh tranh chấp là đầu máy kéo. Tuy nhiên, nếu tài sản thuê không là đầu máy kéo mà là tài sản khác như cho thuê bồn đựng ga và hệ thống đốt ga, chúng ta cũng áp dụng Án lệ số 21.
Đặc trưng của hợp đồng thuê tài sản là bên thuê khai thác tài sản của người khác có đền bù (bằng tiền thuê). Thực tế có thể gặp trường hợp một bên khai thác tài sản của người khác có đền bù mà quan hệ giữa các bên không là hợp đồng thuê tài sản như hợp đồng cho vay tài sản có lãi. Nếu là hợp đồng vay có thời hạn và bên vay chấm dứt hợp đồng trước thời hạn bằng việc trả lại tài sản vay thì vấn đề pháp lý cũng tương tự và chúng ta có thể áp dụng Án lệ số 21.
Hợp đồng trong vụ việc làm phát sinh tranh chấp là hợp đồng kinh tế chịu sự điều chỉnh của Luật thương mại. Tuy nhiên, hoàn cảnh tương tự có thể xảy ra nhưng đó là hợp đồng dân sự. Lúc này, chúng ta có thể áp dụng Án lệ số 21 vì BLDS tương đồng với Luật thương mại về hai vấn đề mà Án lệ đã giải quyết.
3. Trong Án lệ số 21, chúng ta thấy xuất hiện khái niệm “thời gian quá ngắn” và Án lệ còn bỏ ngỏ khái niệm này. Tương tự, theo Án lệ, bên thuê có trách nhiệm bồi thường thiệt hại do chấm dứt hợp đồng trước thời hạn khi “Trong hợp đồng không có thỏa thuận về điều kiện chấm dứt hợp đồng”. Thực thực tế, có rất nhiều hợp đồng có thời hạn trong đó có thỏa thuận về “điều kiện chấm dứt hợp đồng” và, đối với trường hợp này, Án lệ số 21 còn bỏ ngỏ về hướng xử lý.